Tuesday, December 20, 2011

Lá thu









Lá quặn mình cuốn lòng sông chảy ngược

Ðêm oằn lưng bám riết dấu chân ngày

Nhá nhem ta nặng sầu như con nước

Cuồng lăn theo chiếc lá giữa dòng quay.



Tan tác nhau vỡ tung đời nghìn mảnh

Chim ngậm trời kéo mây gió tha phương

Dốc tuột núi chìm đáy sâu tuyệt tận

Cổ tích bay từ huyệt đất quê hương.


 Ðớn đau ta như chiếc lá đoạn trường

Vai nhược tiểu cõng mùa thu sầm uất

Ðời bất hạnh đeo thẻ bài bất khuất

Cùm thiên thu thành bia đá lưu danh.



Lá cuộn đời chảy ngược một vòng quanh

Hay cuốn tới ngập dòng xuôi nhấp nháy

Trái tim rớt trên hàng cây vàng cháy

Xám góc trời nứt rạn khúc mây trôi.



Ðìu hiu em ngủ trong tiếng mưa rơi

Nơi thành phố có ánh đèn thất chí

Có bài thơ mang ngữ ngôn thần bí

Xác thơ là xác lá cuốn lòng sông.

                    *PHẠM HỒNG ÂN

                  (Escondido, 28/11/2011)

2 comments:

  1. Bàng bạc một con thuyền, trôi lưu luyến một dòng sông...Thu cuộn mình quay quắt trong từng kỷ niệm!

    Ý thơ cuốn linh hồn người đọc theo từng con chữ, quá khứ về giữa hiện thực để từ đó khơi nguồn viễn cảnh tương lai...tương lai như thế nào...không ai biết trước! Tuyệt! Xin cảm ơn Hiền Huynh Thi Sĩ!

    Tulip.

    ReplyDelete
  2. cám ơn Hoa Tulip đã ghé thăm Vườn THƠ, và đề lại những lời góp ý rất đẹp.
    Chúc Hoa Tulip một năm mới tràn đầy ơn phước CHÚA.

    ReplyDelete