*Trở về mái nhà xưa
(Nhân ngày Father’s Day 2011)
Con trở lại ngôi nhà xưa
lạnh lẽo
Nhìn dòng sông in bóng
nước phù vân
Ba thật sự trở thành người
thiên cổ
Bình hương tro nằm đựng
xác thân tan.
Con đứng giữa gian từ
đường hoang phế
Lòng sắt se tưởng nhớ thuở
vàng son
Ba đã sống trọn niềm đau
thế hệ
Và bạc đầu theo từng bước
chân con.
Ba
để lại bình trà vàng sĩ khí
Sùng sục sôi tiết tháo một
nhà nho
Mùi trà bay thơm tận cùng
ý chí
Sáu mươi năm con giữ vẹn
từng giờ.
Ba
như gốc bách tùng cổ thụ
Che đời con khỏi nắng dữ
mưa thâm
Cây bao giờ cũng vươn cành
hy vọng
Làm bóng râm cho thành tựu
nẩy mầm.
Ba
là gió cho tình con lồng lộng
Là mây xanh cho ước mộng
con bay
Là dòng sông cho thuyền
con xuôi sóng
Là núi cao cho ngất ngưỡng
thân trai.
Ba là sách gối đầu con
vinh hiển
Là nước nguồn làm trong
sạch đời con
Là ca dao đưa con về nguồn
cội
Là quê hương vang dội
tiếng hò khoan.
Con trở về ngôi nhà xưa
dột nát
Bới
tàn tro để tìm lại dư hương
Chỉ còn đây di ảnh ba nhòa
nhạt
Ôi mất rồi một mái ấm yêu
thương.
(Escondido, 18/06/2011)
Trên con đường mòn trở về "Mái nhà xưa" bỗng nhiên tôi bắt gặp một bông hoa tươi sáng dưới ánh mặt trờ:
ReplyDelete"Cây bao giờ cũng vươn cành hy vọng
Làm bóng râm cho thành tựu nẩy mầm."
Hai câu thơ làm bật gốc những sáo mòn chữ nghĩa, làm điểm tựa cho toàn bộ những câu thơ để tạo nên niềm tin và hi vọng, âu đó cũng là sứ mạng của thơ văn.
Hãy đi ra ngoài con đường làng để tìm đến những phương trời lạ. Tôi tin bạn sẽ gặp nàng thơ.